Phần tiếp theo này nối tiếp chỗ kết thúc ở tập đầu, nhân vật chính Diệp Vấn dời Phật Sơn đến Hồng Kông sau khi bảo vệ bản sắc người Trung Quốc trước bọn xâm lược Nhật Bản trong suốt cuộc chiến tranh.
Nhưng cuộc sống ở Hồng Kông lại thật khó khăn. Tuy nhiên, ông quyết định truyền bá môn võ của mình, được gọi là Vịnh Xuân quyền, dù thật ra chẳng có ai từng nghe về nó. Trong quá trình ấy, ông sẽ phải đối đầu không chỉ với những võ sư khác, những người đòi độc chiếm môn võ và thách thức quyền thâu nhận môn đồ của ông, mà còn những kẻ Tây phương đang dòm ngó Trung Quốc.
Dù có những trở ngại chắn trên con đường của mình nhưng dần dần Diệp Vấn giành được sự kính trọng từ những người đồng vế với ông cũng như những người nước ngoài; và cuối cùng, ông thành công trong việc truyền bá Vịnh Xuân quyền qua một nhóm môn sinh tận tâm. Huyền thoại võ thuật quá cố Lý Tiểu Long là một môn sinh ngoài đời thực của Diệp Vấn.
Câu nói của ông sau trận đấu sinh tử với tay boxing biệt danh Quyền Vương phương Tây làm cho cả khán phòng, bao gồm những người ngoại quốc vốn không ưa gì người Trung Quốc thán phục: "Thắng bại hôm nay Tôi không phải muốn chứng minh võ thuật Trung Quốc của chúng tôi lợi hại hơn Tây dương quyền. Tôi chỉ muốn nói, địa vị của con người, mặc dù có cao có thấp nhưng nhân cách, không phân biệt quý hay hèn. Tôi rất hy vọng, từ giờ trở đi Chúng ta có thể học hỏi cách tôn trọng lẫn nhau."